Một vụ án giết người xảy ra tại tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc vào năm 1991 đã bất ngờ có bước tiến mới sau 34 năm. Vào ngày 8/2/1991, gần dịp Tết Nguyên đán, một thi thể nam giới trong tình trạng phân hủy nặng đã được phát hiện trong một đường hầm tại một hồ chứa ở thị trấn Vạn Thị, Phú Dương, tỉnh Chiết Giang. Kết quả khám nghiệm pháp y cho thấy nạn nhân bị đánh chết bằng vật cùn và đã tử vong hơn nửa năm trước đó. Tuy nhiên, vụ án đã rơi vào ngõ cụt và trở thành nỗi ám ảnh của lực lượng cảnh sát hình sự địa phương trong nhiều năm.

Gần đây, sau 34 năm, hung thủ cuối cùng đã bị sa lưới. Nghi phạm họ Ngụy vừa bị bắt vào đầu tháng 6 vừa qua. Khi bị bắt, hắn đang sử dụng một chiếc đồng hồ đeo tay loại dành cho trẻ nhỏ với chức năng nghe gọi thay vì dùng điện thoại thông minh. Điều này cho thấy Ngụy đã sống một cuộc đời ẩn dật vô cùng kín đáo và thận trọng. Vào thời điểm xảy ra vụ án, cảnh sát chỉ tìm thấy trên người nạn nhân một chùm chìa khóa và một chiếc thắt lưng da cũ.
Qua điều tra, cảnh sát đã phát hiện có người từ nơi khác trình báo người thân mất tích. Người mất tích tên Lý, vốn là một thương nhân buôn gỗ. Khi con gái ông Lý nhìn thấy chiếc thắt lưng, cô lập tức nhận ra đây là món đồ cha cô thường dùng trong nhiều năm. Điều tra cho thấy ông Lý đã được người địa phương họ Ngụy mời đến Phú Dương để hợp tác kinh doanh gỗ. Sau đó, người đàn ông bỗng mất liên lạc. Ngay khi cảnh sát xác định được danh tính nạn nhân, Ngụy lập tức biến mất khỏi nơi cư trú.
Dựa trên những đầu mối ít ỏi còn sót lại, cảnh sát hình sự tại Phú Dương đã phát hiện Ngụy từng làm việc tại một mỏ đá ở huyện Ninh Minh thuộc khu tự trị tỉnh Quảng Tây. Tuy nhiên, người này đã rời đi trước đó một tuần. Sau đó, cảnh sát tiếp tục lần theo dấu vết đến thành phố Bằng Tường gần đó và được biết hắn từng đến đây tìm việc làm, nhưng rồi lại mất hút. Hơn 30 năm trôi qua, vụ án vẫn chưa thể khép lại. Mỗi khi có manh mối mới, cảnh sát đều lập tức lên đường truy tìm, từ các mỏ đá ở tỉnh An Huy đến các lò than ở tỉnh Hồ Nam, nhưng đều không đạt kết quả.
Ông Ứng Đăng Hiểu, Phó đội trưởng Đội trọng án thuộc Phân cục Công an Phú Dương, cho biết đã nghe về vụ án này từ khi mới vào nghề. Sự kiên trì và nỗi ám ảnh của những người tiền nhiệm về vụ án đã ảnh hưởng đến ông cho tới ngày nay. Khoảng cuối tháng 5, cảnh sát nhận được tin báo rằng nghi phạm Ngụy có thể đang ẩn náu tại một thị trấn biên giới ở tỉnh Vân Nam. Hắn được người địa phương gọi là “người ngoại tỉnh”, không có hộ khẩu, sống bằng nghề lái xe thuê và khai thác đá. Tất cả giấy tờ đều dùng tên giả.
Nhóm chuyên án đã lập tức lên đường đến Vân Nam và trong quá trình rà soát một lượng lớn hồ sơ giấy tờ cũ, họ đã phát hiện một bức ảnh trong hồ sơ chứng minh thư của năm 2006. Sau khi đối chiếu, cả nhóm đã xác định đây chính là Ngụy. Chiều 7/6, Ngụy xuất hiện trong tầm ngắm của cảnh sát. Y mặc áo thun đỏ, giày da sáng bóng. Dù đã về già, khuôn mặt hắn vẫn giống hệt ảnh trong lệnh truy nã năm xưa. Khi cảnh sát gọi tên, y gần như bất động tại chỗ, không nói nên lời cho tới khi bị còng tay.
Tại cơ quan điều tra, Ngụy khai nhận rằng vào năm 1991, vì muốn cướp vài nghìn nhân dân tệ (tương đương vài chục triệu đồng hiện nay), hắn đã dụ ông Lý vào đường hầm rồi ra tay sát hại. Từ đó trở đi, hắn thường xuyên gặp ác mộng, mơ thấy gió lạnh thổi qua đường hầm. Điều này khiến hắn không thể sống yên ổn. Nhằm thoát khỏi vòng vây pháp luật, Ngụy sống ẩn danh tại một ngôi làng nhỏ. Người dân đều không biết thông tin thật về hắn ngoài việc đó là người ngoài tỉnh, tính tình trầm lặng, không gây chuyện, sống rất kín đáo. Hắn không dám mở thẻ ngân hàng, không thi bằng lái, kể cả thuê trọ cũng dùng danh tính người khác.
Cuộc sống của Ngụy suốt 34 năm hoàn toàn bị hạn chế. Sau nhiều lần làm ăn thất bại, từ ngành gỗ chuyển sang ngành mỏ, Ngụy ngày càng sống khép mình. Những năm sau này, hắn sống một mình trong căn phòng trọ chật hẹp. Mọi hành tung thận trọng đến mức chỉ dùng điện thoại phổ thông và đồng hồ trẻ em loại có chức năng gọi điện. Hắn tuyệt đối không để lại bất kỳ dấu vết nào nên nghĩ sẽ không bao giờ bị bắt.