Một gia đình Việt ở Lào đã duy trì tiếng Việt qua 4 thế hệ, xem đây không chỉ là ngôn ngữ mà còn là di sản văn hóa. Bằng cách bảo tồn phong tục và lễ hội, họ tái hiện Việt Nam trong lòng thủ đô Vientiane, tạo niềm tự hào và gắn kết gia đình. Qua đó, họ lưu giữ nguồn tài liệu quý giá về văn hóa và lịch sử, đồng thời củng cố mối quan hệ với quê hương.
Di sản văn hóa
-
-
Lào Cai sở hữu 56 di sản văn hóa phi vật thể và 3 di sản đại diện cho nhân loại, dẫn đầu cả nước về số lượng di sản văn hóa phi vật thể. Xã Nghĩa Đô, nơi sinh sống của người Tày, nổi bật với văn hóa đặc sắc, ẩm thực phong phú và nghề thủ công truyền thống. Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã ghi nhận hai di sản văn hóa phi vật thể của Lào Cai vào Danh mục Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, bao gồm “Tri thức dân gian chế biến cá nướng, vịt bầu lam và rượu men lá của người Tày xã Nghĩa Đô”.
-
TP.HCM – Điểm đến lý tưởng với diện mạo mới, kết nối vùng đô thị, biển đảo, núi rừng và di sản văn hóa đặc sắc. Sở hữu tài nguyên đa dạng và thị trường rộng lớn, TP.HCM chuẩn bị chuyển mình thành trung tâm du lịch đa tâm, hiện đại và bền vững. Khám phá hạ tầng hoàn chỉnh, ẩm thực đường phố, không gian sáng tạo, lễ hội, di sản kiến trúc, bảo tàng hiện đại, chợ truyền thống, du lịch MICE, city tour, du lịch văn hóa và sản phẩm du lịch đêm.
-
Xã Nghĩa Đô, Lào Cai nổi tiếng với di sản văn hóa phi vật thể phong phú, đặc biệt là kỹ thuật đan lát và ẩm thực độc đáo như ‘vịt bầu lam’. Nơi đây hứa hẹn phát triển du lịch bền vững, bảo tồn văn hóa và tạo việc làm cho người dân, tiến tới đưa Lào Cai trở thành trung tâm du lịch văn hóa hàng đầu khu vực trung du và miền núi phía Bắc.
-
Phường Tây Hoa Lư có diện tích 84,96 km², dân số gần 47.000 người, lợi thế về diện tích rộng giúp phát triển kinh tế – xã hội và bảo tồn di sản văn hóa, thiên nhiên. Phường này định hướng phát triển kinh tế tập trung vào du lịch với nhiều di tích lịch sử và văn hóa đa tầng.
-
Đình Đô Mỹ, công trình kiến trúc tiêu biểu thời Nguyễn, được tu bổ và tôn tạo với tổng vốn 14,6 tỷ đồng. Sau gần 200 năm tồn tại, đình xuống cấp nghiêm trọng và có nguy cơ đổ sập. Việc tu bổ nhằm bảo tồn di sản văn hóa, phát huy giá trị truyền thống.
-
Nghề gốm đen truyền thống của người M’nông Rlăm ở Đắk Lắk được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia. Đây là nghề đặc sắc của Tây Nguyên với kỹ thuật “nuôi đất”, “trích đất” và nung lộ thiên. Hiện, nghề này đang đối mặt nhiều thách thức, trong đó có sự mai một về nhân lực, nguyên liệu và khó khăn trong tiêu thụ sản phẩm.
-
Người dân Hà Nội quan tâm bảo tồn di sản văn hóa bằng công nghệ trong thời đại phát triển nhanh chóng. Công nghệ là công cụ mạnh mẽ giúp bảo tồn, phục dựng và quảng bá di sản. Công nghệ số và thực tế ảo giúp du khách, người dân tương tác với di sản, hiểu rõ hơn về lịch sử.
-
Việt Nam đang phát triển kinh tế sáng tạo với sự đóng góp của doanh nghiệp nhỏ và siêu nhỏ (DNNVSN) trong lĩnh vực thời trang bền vững, kết hợp di sản văn hóa và sáng tạo cộng đồng. Tuy nhiên, sự nhầm lẫn giữa “công nghiệp văn hóa” và “công nghiệp sáng tạo” cùng thiếu hỗ trợ chiến lược từ nhà nước đang trở thành thách thức. Một nghiên cứu gần đây chỉ ra rằng DNNVSN tạo ra “vòng tròn thịnh vượng” kinh tế, văn hóa, môi trường và xã hội nhưng vẫn gặp rào cản về vốn, hạ tầng, chính sách thuế và không gian công cộng.
-
“Cây đa 9 gốc ở Yên Lạc, xã Hạ Bằng, gắn liền với lịch sử và cuộc sống của nhiều thế hệ. Với hơn 500 năm tuổi, cây đa này đã vượt qua nhiều trận bão và chiến tranh, vẫn nguyên vẹn. Hiện, xã Hạ Bằng đang bảo tồn và phát huy giá trị của di sản văn hóa này.”